Nguyên Bích
 
Tôi còn nhớ Vũ Khanh sau khi thâu xong bài "Lặng lẽ tình tôi" thì gọi báo cho tôi biết và gửi một raw copy cho tôi nghe, một điều anh chưa bao giờ làm, vì "raw copy nghe dở lắm, mất tiếng hết", anh bảo thế. Nghe xong tôi mê quá, nhưng cứ mê như thế một mình thôi, quên mất cả việc gọi cho anh. Mấy ngày sau, anh gọi cho tôi hỏi thăm, tôi nói là mê quá, anh mới thở phào ra nhẹ nhõm, hóa ra anh tưởng tôi không hài lòng nên chán mà không gọi cho anh nữa! Anh Vũ khanh luôn luôn là một người bạn rất chân thành, và rất chí tình. Chị Thái Xuân sau đó lại cho tôi một ngạc nhiên nữa là đã cho thêm một giọng nữ đi bè rất elegant (lời nhạc sĩ Ðan Thọ) trong bài này, khiến bài nhạc bắt tai tất cả mọi người từ câu đầu cho đến câu cuối, và vì thế bài nhạc này đã được chọn để lên đầu . Anh Vũ Khanh còn chiều tôi đến độ bằng lòng đến studio để chụp hình mới làm hình bìa cho CD của tôi, Anh ghét đi chụp hình lắm. Và cái quý ở tình bạn lại còn ở chỗ anh chịu nghe lời yêu cầu của tôi mà lên khung rất bảnh, với cà vạt và áo vét tử tế. Ðiểm lại các CD của Vũ Khanh mà xem, bao giờ cũng để cổ hở, duy chỉ có CD của tôi là anh phải lên khung trịnh trọng như thế mà thôi! Cám ơn anh Vũ Khanh thật nhiều, bạn bè quý anh nhiều vì anh đã rất tử tế với bạn.


Trong CD này, đáng lẽ Thanh Hà sẽ hát bài "Chết đi anh" tôi phổ thơ Minh Ðức Hoài Trinh. Chắc anh cũng biết thơ MÐHT lời lẽ rất lạ và rất bạo, bài này cũng thế, nghe bài nhạc mà rờn rợn người. Chị Minh Ðức Hoài Trinh rất thích bài này và mong muốn được nghe một giọng nữ trình bầy. Bài nhạc đang được thâu nửa chừng thì Thanh Hà dọn nhà qua Houston, bài nhạc vì thế phải bỏ dở. Tôi gọi cầu cứu Tuấn Ngọc, số là Tuấn Ngọc với tôi có nhiều mật thiết về… hòa âm. Một lần anh đến chơi với tôi, thấy một bài nhạc tôi mới viết còn để trên giá đàn piano, anh dạo thử, và bàn bạc với tôi về những hợp âm tôi dùng trong bài này. Bàn tới bàn lui cuối cùng mới đi đến đồng ý với những hợp âm rất Jazzy mà anh đặt vào. Tôi đề nghị anh cho bài này vào CD tới của anh, vì lúc này CD của tôi đã có đủ bài rồi, anh chịu ngay, bảo tôi viết thêm lời hai nữa cho dài ra một chút. Ðến lúc bị thiếu một bài, tôi nói anh cho bài này vào CD của tôi được không, anh nhận lời ngay, thế là "Sao vội nhạt phai" nhạc và lời của Nguyên Bích nhưng phần hòa âm là do Tuấn Ngọc soạn, đã góp mặt trong CD này, và lại được lấy làm đề tựa cho CD nữa. Anh Tuấn Ngọc rất tốt với bạn, là một mẫu người gentleman, có một lối đối xử rất chí tình với bạn bè.


La Sương Sương, khi chưa quen biết, tôi vẫn xem cô như một ca sĩ Ye-Ye, nhưng đến khi được biết cô ta, tôi mới thấy cô là một cô gái thật ngoan, thật hiền và thật đẹp. La Sương Sương ngoài biệt tài ca hát, trình diễn rất sống động, còn có biệt tài may mặc và trang điểm. Các y phục cô mặc khi trình diễn đều do cô may lấy, và khi nhìn cô trang điểm trước khi ra sân khấu, bạn có thể viết cả trăm bài thơ ca tụng vẻ đẹp của cô được.

Trang 4
Xin xem tiếp trang 5